Chỉ 82 ngày sau màn ra mắt trong màu áo MU, Rashford được lựa chọn vào danh sách sơ bộ và có cơ hội tham dự euro 2016. Đó là sự thăng tiến đáng kinh ngạc, nhưng quá nhiều rủi ro.
Khi EURO 96 diễn ra trên đất Anh, Marcus Rashford vẫn còn chưa sinh ra. Anh ta phải chờ đến 19 ngày sau trận hòa 0-0 giữa tuyển Anh và Italia tại Olimpico (1997), trong khuôn khổ vòng loại World Cup 98 mới chính thức chào đời.
Khi Rashford lên 8 (2005) và gia nhập lò đào tạo MU, Wayne Rooney đã 28 lần khoác áo Tam sư, ghi 11 bàn thắng và là niềm hy vọng của nước Anh tại World Cup 2006. Giải đấu đó được nhớ đến với sự kiện quan trọng: Theo Walcott được gọi vào tuyển Anh.
Bài học Theo Walcott
Thời điểm nhận được cuộc gọi của Sven-Goran Eriksson, Walcott chưa từng chơi một trận Premier League, mới chỉ 17 tuổi 53 ngày và là cầu thủ trẻ nhất đại diện cho Tam sư. Đây là quyết định gây sốc, kể cả với cầu thủ của Arsenal.
Trước sự việc này trên kênh xsmb cũng đã đưa tin, Steven Gerrard nói rằng Walcott được chào đón và cậu bé này là một ẩn số thú vị cho cuộc hành trình trên đất Đức. Thế nhưng sau này, trong cuốn tự truyện của mình, cựu đội trưởng của Liverpool viết rằng “Walcott không có quyền có mặt ở đó, dù với bất cứ lý do gì” và anh đã “rất kinh ngạc khi nhìn thấy cậu ta trên máy bay”.
Có thể hiểu được tại sao Walcott đã bị cô lập, không chơi một phút nào trong giải đấu đó và công việc chính là thực hiện cuốn nhật ký video về những ngày sống trong không khí World Cup. Những ngôi sao lớn không chào đón cậu ta, người không đóng góp chút gì ở chiến dịch vòng loại nhưng bất thình lình xuất hiện và cướp suất của những người khác, như Darren Bent, Jermain Defoe hay Andrew Johnson.
Những điều này đã ảnh hưởng không nhỏ đến tiến trình phát triển của cầu thủ của Arsenal. Anh phải đợi đến 2 năm sau để được gọi và chơi cho tuyển Anh một lần nữa. Đến tận bây giờ, tất cả đều tin rằng Walcott không bao giờ vươn đến đẳng cấp tương xứng với tố chất sẵn có. Anh chỉ là một cầu thủ khá, không phải một cầu thủ lớn.
Trong danh sách 26 cầu thủ mà Hodgson vừa công bố, Walcott đã bị bỏ qua. Như vậy, giải đấu lớn duy nhất mà anh từng tham dự (và ra sân) trong sự nghiệp là EURO 2012.
Còn quá sớm để giới thiệu Rashford
Tương tự, quyết định triệu tập của Hodgson có thể gây hại cho Rashford. Cầu thủ của MU là một tài năng, nhưng trước khi bùng nổ vào tháng 2, không một ai từng nghe nói về cái tên này. Tất cả kinh nghiệm đỉnh cao của tiền đạo này gói gọn trong 16 trận với tổng thời gian 1.265 phút (tương ứng 14 trận).
Rashford đã gây ấn tượng với 7 bàn thắng cho MU mùa này, nhưng môi trường ĐTQG là hoàn toàn khác. Ví dụ, anh đã được triệu tập để chơi trong màu áo U20 Anh cho trận gặp Canada vào tháng ba, và bất lực để tác động lên trận đấu.
Một số cho rằng Rashford sẽ bước vào con đường của Rooney, người đóng vai chính ở EURO 2004 khi mới 18 tuổi. Tuy nhiên, đây là hai trường hợp khác nhau. Trước giải đấu diễn ra ở Bồ Đào Nha, Rooney đã ra mắt tuyển Anh gần 1 năm rưỡi và trải qua 2 mùa Premier League, chơi cả thảy 77 trận, ghi 17 bàn cho Everton.
Còn Rashford, giống Walcott, chưa từng khoác áo Tam sư và dĩ nhiên, không đóng góp chút công sức nào trong chiến dịch vòng loại. Ai dám đảm bảo các đàn anh sẽ không bực bội và cho rằng Jermain Defoe cùng Andy Carroll, hai người đã ghi 15 và 9 bàn mùa này xứng đáng hơn. Ngoài ra, bản thân cầu thủ này cũng chưa sẵn sàng về mặt tinh thần để đối mặt với áp lực, với những tung hô hoặc chỉ trích cho những gì sẽ xảy ra.
Vì vậy, điều tốt nhất mà Hodgson có thể làm là cho Rashford thưởng thức một vài tuần vui vẻ trong quá trình tập huấn cùng đội tuyển, sau đó trả cậu ta về nhà trước khi chốt lại danh sách 23 người chính thức.
Rashford cần thêm thời gian để hoàn thiện mình. Anh chỉ mới 18 tuổi 198 ngày và có một chặng đường dài phía trước. Vào một ngày, Rashford sẽ tỏa sáng trong màu áo Tam sư. Nhưng không phải bây giờ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét